Thể thao mạo hiểm được ưa thích ở Mỹ
Hoa Kỳ có khoảng 265 triệu hécta đất công thuộc sở hữu liên bang – diện tích đó rộng hơn bốn lần nước Pháp – và không thiếu những ngọn núi cao vời vợi, những dòng sông chảy xiết và những cánh rừng luôn biến ảo dành cho các cuộc phiêu lưu. Ngày càng nhiều người Mỹ hướng tới những hoạt động ngoài trời. Năm 2011, gần nửa số dân chúng Mỹ – một con số kỷ lục 141 triệu người – đã giải trí mạo hiểm ngoài trời dưới hình thức nào đó.
Một cuộc nhảy vách đá ở Moab, bang Utah – Học viên được một người hướng dẫn bay kèm |
“Sợ quá!”, một phụ nữ kêu thất thanh khi cô đang nhìn xuống từ miệng vách đá cao 600m vào một ngày cuối hè ở Vườn quốc gia Yosemite, bang California. Phía dưới cô là Alex Honnold, một người leo núi đá chuyên nghiệp 26 tuổi. Anh đang một mình thong thả leo trên bề mặt dựng đứng, chỉ dùng những cái mấu giữ không lớn hơn đầu ngón tay của mình. Đó là một cảnh tượng hãi hùng. “Anh ấy không dùng dây! Nếu bị rơi, anh ấy sẽ chết mất!”, cô la lớn.
Đúng vậy, nhưng Honnold không rơi. Thay vào đó, anh còn leo tới tận đỉnh, ăn vài chiếc bánh quy và trả lời những câu hỏi của những người đứng xem đầy kinh ngạc, những người lấy làm lạ rằng tại sao lại có người muốn làm một chuyện như thế. “Bởi vì bạn phải đi đến vài chỗ điên rồ. Điều đó rất vui”, Honnold nhún vai.
Honnold có thể là người cực đoan nhất trong số những vận động viên thích cảm giác mạnh mà nước Mỹ đã tạo ra ra trong những năm gần đây, nhưng anh nói cũng có lý. Với cách dự phòng đúng đắn, các môn thể thao mạo hiểm có thể đưa người du lịch đến những địa điểm lạ kỳ không tìm thấy trong sách hướng dẫn du lịch thông thường, và điều đó có thể mới thực sự thích thú.
Những địa điểm điên rồ
Moab thuộc bang Utah, một khu mỏ xưa cũ trên sông Colorado, đang phất lên nhanh chóng trong những ngày này nhờ khuynh hướng đó. Ở đây, thiên nhiên đã tạc những khối đá đỏ cao ngất thành những cột đá lộng lẫy xuyên thẳng lên bầu trời xanh thẫm. Mọi người đi theo những tuyến đường đã vạch sẵn leo lên những kiến tạo kiểu như Tháp Castleton hoặc đạp xe leo núi tới vùng sa thạch “đá mượt” bóng láng. Vùng này cũng là một điểm đến lý tưởng để tập luyện môn nhảy BASE, nhảy lao mình xuống từ trên đỉnh vách đá với một chiếc dù (BASE là viết tắt của Buildings (cao ốc), Antennas (tháp ăngten), Spans (cầu) và Earth (vách đá), những nơi có thể nhảy). “Nếu bạn có thể đi bộ thì bạn cũng có thể nhảy được từ một vách đá”, Mario Richard, người của công ty Du lịch Mạo hiểm Moab BASE, đã nói. Anh ta lấy dây buộc giữa mình với học viên cho cuộc nhảy hai người trong những chuyến bay dài tới tận đáy thung lũng.
Anh nói: “Quang cảnh từ trên cao nhìn xuống bao giờ cũng đẹp đến nín thở, nhưng bạn không chỉ được ngắm nhìn nó, bạn còn là một phần trong đó”.
Sự gần gũi với phong cảnh lại đến dưới dạng khác ở những nơi như Bozeman, bang Montana, hay Thung lũng Squaw, bang California, đặc biệt vào mùa đông, khi các ngọn núi phủ dày trên 12m tuyết. Trong ngôi làng xa rải rác quanh những thị trấn này, bạn sẽ thấy những người đi ván trượt tuyết, những người đi bộ đường dài hoặc ngồi trên những chiếc xe trượt tuyết leo lên tới đỉnh núi và sau đó lại phi xuống núi bằng ván trượt với một cánh dù phía trên đầu. Được gọi là “cưỡi tốc độ”, môn thể thao này đã du nhập mạnh mẽ từ Pháp vào Hoa Kỳ mấy năm trước. Nó cho phép những người trượt tuyết bay từ những vách đá, lại hạ xuống tuyết và tiếp tục trượt. Vào lúc này, ở Mỹ chưa có những khu trượt tuyết cho phép “cưỡi tốc độ”, tuy vậy ở Canyons tại Park City, bang Utah, người trượt tuyết có thể ngồi ghế treo trên dây cáp và được nâng lên tới đỉnh núi, đi bộ vào khu dành riêng, và cưỡi tốc độ bay xuống chân núi. Cửa hàng đồ chơi Cloud 9 Toys ở gần Thành phố Salt Lake có tổ chức những lớp học cách bay với cánh như thế.
Nếu phong cách của bạn thiên về được vẫy vùng trong nước vào những ngày hè ấm áp trong một môi trường có kiểm soát thì hãy đến Charlotte, bang North Carolina. Ở đây, bạn sẽ tìm thấy Trung tâm Ghềnh thác Quốc gia Hoa Kỳ, một tổ hợp trị giá 37 triệu đô-la gồm các ghềnh và thác nước, mà điểm nhấn là một dòng sông dài 1140m, tất cả đều nhân tạo. Người hướng dẫn có thể đưa bạn vượt qua các ghềnh trên một chiếc bè, hoặc bạn có thể khám phá 32km đường mòn trên chiếc xe đạp địa hình và tự đi bộ. Những người leo núi thử dũng khí của mình trên một trong những bức tường leo núi nhân tạo lớn nhất thế giới. “Rất nhiều người biết về địa điểm này, nhưng tôi không nghĩ họ biết nó thật tuyệt vời đến mức khó tin như thế nào”, một người tham quan đã nói vào một ngày hè khi cô quan sát thấy những người bơi thuyền kayak đang nhấp nhô trong dòng nước. Cô nói: “Tôi không phải là người bơi thuyền kayak, nhưng chẳng phải trò này cũng rất vui sao?”.
Bơi thuyền kayak quả là rất vui, mà lại chẳng làm ai sợ hãi chút nào so với những trò mạo hiểm khác
Bend, bang Oregon
Đó là một câu chuyện phổ biến lan truyền khắp miền Tây Hoa Kỳ: những người khai hoang ở thế kỷ 19 đã xây dựng một thị trấn quanh khu vực họ đốn gỗ hay khai mỏ; nền kinh tế suy sụp, và thành phố này đã phải vật lộn mất vài năm, thậm chí hàng thập kỷ, cho đến khi nó được khai thác lại như một trung tâm thể thao ngoài trời. Các thị trấn giống như vậy, như Park City, bang Utah; Boulder, bang Colorado; Jackson, bang Wyoming, cấu thành nên cái mà bây giờ ta gọi chung là Miền Tây Mới. Hãy tưởng tượng đó là Miền Tây Hoang dã, nhưng giờ đây, những người leo núi đã thế chỗ cho những cao bồi.
Một thị trấn ở bang Oregon đã phát triển đặc biệt tốt đẹp với thiên nhiên Miền Tây Mới nhờ nhiều môn thể thao ngoài trời mà họ đưa ra chào đón khách quanh năm. Bend, với dân số khoảng 80.000 người và cách Seattle 6 giờ lái xe phía nam, nằm trên sườn phía đông dãy núi Cascade, nơi những đỉnh núi lửa băng giá phun trào thành vùng hoang mạc trên cao. Ở đây, bạn có thể bắt đầu trượt tuyết từ đỉnh của một núi lửa cao 2764m ở núi Bachelor hoặc câu cá theo kiểu quăng cần câu trên sông Deschutes. Hàng trăm kilômet đường mòn dành cho xe đạp địa hình đi xuyên qua những cánh rừng, và những người bơi thuyền kayak lướt trên mặt nước mát lạnh của các hồ trên núi.
NuocMy
Leave a Reply