Những khác biệt về điện thoại Mỹ và Châu Âu
Trên thực tế, người dùng điện thoại di động của Mỹ sẽ có thời gian đàm thoại nhiều hơn và số tiền trả ít hơn so với những người dùng ở châu Âu, đó là bằng chứng cho thấy rằng thị trường Mỹ cạnh tranh hiệu quả hơn so với thị trường châu Âu và Nhật Bản. Nhưng số người dùng điên thoại của châu Âu là 8 trên 10 người, còn số người sở hữu điện thoại di động của Mỹ chỉ là 6 trên 10 người. Và các nhà cung cấp dịch vụ di động ở Tây Âu nói riêng thu được 142 tỷ USD lợi nhuận vào năm 2004 trong khi Mỹ chỉ thu được có 104 tỷ USD. Nhưng với doanh thu này, Mỹ đã tăng doanh thu năm 2004 lên được 11% trong khi Tây Âu chỉ có 9%.
Mạng GSM chuẩn đơn của châu Âu, đây là mạng chuẩn cho hệ thống truyền thông di động toàn cầu cung cấp dịch vụ cho lượng khách hàng rộng lớn hơn so với hệ thống chuẩn đa diện của Mỹ. Trên thực tế, chúng ta không thể gọi mọi điện thoại ở mọi nơi trên nước Mỹ, đây chính là điều hạn chế lớn đối với người sử dụng. Còn tại châu Âu, người ta có thể gọi điện thoại ở khắp mọi nơi, bởi vì mạng GSM sử dụng ở khắp mọi nơi, không chỉ ở nhà, nơi làm việc hay các tòa nhà chung cư. Dù ở mỏ muối của Ba Lan cho tới vùng biển gió lùa ở hạt Donegal phía tây bắc Ireland. Nó chỉ có chút vấn đề khi sử dụng trên những tàu hỏa cao tốc mà thôi.
GSM bao gồm hệ thống nhắn tin ngắn (SMS), hệ thống này đựoc sử dụng trên mọi diện thoại của châu Âu. Ở Mỹ có sử dụng SMS hay BlackBerry không dây, nhưng không phải tất cả mọi người đều dùng. Người dùng điện thoại ở Mỹ sử dụng voicemail, nó thường được thay thế bằng dấu hiệu máy bận. Cuộc đàm thoại có thể được thay thế bởi voicemail. Trong khi đó ở châu Âu thường bỏ qua voicemail không phải vì công nghệ không cho phép mà những chiếc điện thoại của họ tự động gửi tới một tin báo cho biết “một cuộc gọi lỡ” và cho họ biết người gọi, và như vậy, người dùng sẽ gọi lại cho dù không có một tin nhắn nào. Với tính năng này, mạng điện thoại của châu Âu rất giống với cách dùng điện thoại của người Việt Nam, bởi hiện Việt Nam chúng ta cũng đang dùng mạng GSM.
Một điều khác biệt, người dân châu Âu chỉ phải trả một số tiền cho số phút họ dùng cho cả đường dây và điện thoại. Thường thì thanh thiếu niên của châu Âu sẽ dành tiền và sử dụng dạng tin nhắn SMS rẻ hơn so với các cuộc gọi điện thoại, bởi vì họ chỉ phải trả tiền gửi chứ không phải trả tiền nhận tin nhắn hay điện thoại. Trong khi đó, cũng là SMS, nhưng những người dùng ở Mỹ sẽ phải trả cả tiền gửi tin nhắn lẫn tiền nhận tin. Ở Mỹ người dùng dịch vụ không dây thường phải trả một khoản tiền cố định hàng tháng cho những cuộc gọi nội vùng và không hề giới hạn cuộc gọi. Nhưng hiện họ có thể trả thêm một khoản tiền nào đó, và có thể gọi đi khắp nước và không giới hạn số lượng cuộc gọi cũng như thời gian cuộc gọi.
Như vậy, kết luận cho thấy sự khác biệt giữa Mỹ và châu Âu chính là:
— Người Mỹ có thời gian đàm thoại nhiều hơn. Với khoản tiền phải trả cố định hàng tháng giúp họ có thể thoải mái sử dụng hơn so với trả tiền theo phút sử dụng như ở châu Âu
— Người châu Âu đưa số điện thoại của họ cho bạn bè và cho cả vào danh thiếp, họ không phải trả cho những cuộc gọi tới điện thoại di động của họ
— Người Mỹ thường phải trả tiên cho những cuộc gọi đến điện thoại di động của họ và như vậy thường hạn chế đưa số điện thoại di động của họ hơn so với người châu Âu
— Người đăng ký sử dụng điện thoại di động ở Mỹ mỗi tháng được quy định gọi miễn phí với số phút nhất định, và ngoài ra, một số công ty cạnh tranh còn cho phép gọi miễn phí vào đêm và cuối tuần
— Người châu Âu mua luôn điện thoại riêng và có thể dễ dàng thay đổi điện thoại hay số bằng cách thay đổi thẻ SIM. như vậy đôi khi khách du lịch có thể mua những thẻ SIM có giá thành rẻ sử dụng ở nước mà họ tới để sử dụng
Và bây giờ, với sự xuất hiện của điện thoại truyền dữ liệu tốc độ cao 3G sẽ sớm tạo nên sự thay đổi, hi vọng với mạng điện thoại mới này sẽ làm giảm bớt sự khác biệt giữa châu Âu và Mỹ
Theo Reuters
Leave a Reply