Diễn văn tái đắc cử của Tổng thống Barack Obama (
Cảm ơn các bạn rất nhiều! Cảm ơn các bạn rất nhiều.
Tối nay, đã hơn 200 trăm năm kể từ khi quốc gia này vẫn còn mang danh thuộc địa của Anh Quốc, trỗi dậy và giành lấy vận mệnh của chính mình, thì hôm nay, chúng ta, đang lặp lại chính lịch sử đó. Điều này có thể thực hiện được, đó là nhờ vào tất cả các bạn. Điều này có thể thực hiện được, bởi các bạn đã một lần nữa khẳng định lại tinh thần bất khuất trong suốt thời gian qua; đan xen giữa những cuộc chiến vô nghĩa và cuộc khủng hoảng kinh tế; tinh thần bất khuất đó đã chấp cánh cho đất nước chúng ta từ thăm thẳm vực sâu của thất vọng, nay lại hóa thành niềm hy vọng, niềm hy vọng về niềm tin mà mỗi người trong chúng ta đều khát khao giành lấy cho lý tưởng của riêng mình. Chúng ta không phải là những cá thể riêng biệt, chúng ta là một đại gia đình nơi các thành viên san sẻ nhau lúc gặp khó khăn, và tề tựu cùng nhau ca vang bài ca chiến thắng.
Obama cùng vợ và các con trong buổi lễ mừng chiến thắng |
Tối nay, trong cuộc bầu cử lần này, chính các bạn, những đứa con của mẫu quốc Hoa Kỳ, hãy luôn ghi nhớ rằng, dẫu cho con đường mà chúng ta đang bước đi đầy cam go, thử thách; dẫu cho chuyến hành trình mà chúng ta đang thực hiện vẫn tiếp tục chông chênh phía trước; nhưng điều quan trọng nhất đó chính là chúng ta tự mình bước đi trên đôi chân của chính chúng ta, chúng ta chống chọi lại mọi điều cản ngăn chúng ta lao về phía trước; và chúng ta luôn khắc ghi trong trái tim của chính mình rằng Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ là suối nguồn của mọi điều tốt đẹp nhất.
Tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất của mình đến với mọi người công dân Mỹ đã tham gia vào cuộc bầu cử lần này, dù đây là lần đầu tiên các bạn tham gia bầu cử hoặc các bạn đã phải tham dự vào sự trễ nãi trong hàng dài chờ đợi. Và cũng nhân tiện, chúng ta sẽ cải thiện điều đó. Cho dù khi các bạn đang bách bộ trên vỉa hè hay nhấc một chiếc điện thoại, cho dù bạn là một người ủng hộ cho tôi hay Romney,thì bạn cũng đã góp tiếng nói của mình tạo nên sự khác biệt cho đất nước chúng ta.
Tôi cũng vừa có cuộc trò chuyện cùng thống đốc Romney và tôi chúc mừng ông ấy cũng như Paul Ryan vì những sự cực nhọc mà cả chúng tôi đã trải qua trong suốt chiến dịch tranh cử này. Có lẽ, đôi lúc chúng tôi đã công kích lẫn nhau thật kịch liệt, nhưng tất cả chỉ vì một mục tiêu duy nhất đó là chúng ta đều có một tấm lòng yêu nước sâu sắc và chúng ta thật sự quan tâm đến tương lai cùng vận mệnh của Hoa Kỳ. George, Lenore và các cậu con trai của Mitt, toàn bộ gia đình Romney đã có những cống hiến nhất định trong cộng đồng, cũng như những thành tựu mà họ đạt được trong thời gian qua cần nhận được những đánh giá ca ngợi và sự trân trọng trong tối đêm nay. Trong những tuần sắp tới, tôi hy vọng rằng tôi và thống đốc Romney có thể cùng nhau ngồi xuống và thảo luận về những bước đi tiếp theo nhằm đưa đất nước chúng ta vượt qua khó khăn.
Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến bạn bè và những người đã không ngừng hỗ trợ tôi suốt bốn năm qua, họ là những chiến binh thật sự của nước Mỹ, và cũng như gửi lời tri ân của riêng tôi đến với người phó của mình, phó tổng thống Joe Biden. Và tôi sẽ chắc chắn không trở thành người đàn ông đứng trên bục phát biểu này nếu không có sự hiện diện của người vợ mà tôi luôn yêu thương suốt hơn 20 năm qua. Tôi muốn nói với em rằng: Michelle à, anh luôn yêu em và sẽ mãi luôn như thế. Và anh luôn tự hào với bản thân mình, khi cả nước Mỹ đã dành tặng cho em danh xưng “đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ”. Sasha và Malia, cha luôn hy vọng rằng cả hai con sẽ ngày càng mau cao chóng lớn, ngày càng trưởng thành và xinh đẹp như mẹ con. Và tôi cũng tự hào về chính các bạn, những người đã luôn hỗ trợ tôi.
Tôi xin gửi lời cảm ơn đến đội ngũ cộng tác viên trong chiến dịch vận động và các tình nguyện viên trên khắp đất nước. Các bạn, các bạn là những con người giỏi nhất trong lãnh vực của mình. Một số thành viên trong chiến dịch lần này bao gồm những tân binh và thậm chí là những người đã đồng hành cùng tôi từ bốn năm trước. Nhưng điều đó chẳng quan trọng nữa vì giờ đây chúng ta là một đại gia đình. Bất cứ các bạn đã làm gì, đã đưa ra những lựa chọn như thế nào, thì ngày hôm nay sẽ là một ngày lưu dấu đầy kỉ niệm trong lịch sử, vì chúng tôi và các bạn đã cùng nhau tạo nên sự tuyệt vời cho kỳ bầu cử lần này. Xin cảm ơn tất cả các bạn, dù ở phương xa hay nơi chốn thị thành này. Chính các bạn đã chấp đôi cánh của ước mơ và hy vọng để tôi có thể cống hiến hết sức mình theo đúng sự kỳ vọng mà toàn thể các bạn đã đặt niềm tin vào tôi.
Tôi biết, rằng trong bất kỳ cuộc vận động tranh cử nào cũng đôi lúc không thoát khỏi những yếu tố gây ra sự khó chịu đôi khi được cho là lố bịch. Và chính bởi điều đó, chính bởi những sự khó chịu ấy, đôi lúc, nhiều người cho rằng những thứ liên quan đến chính trị vốn chỉ là lợi ích và phục vụ phe nhóm cá nhân. Nhưng nếu như các bạn có được cơ hội trò chuyện cùng những người đã tham gia chiến dịch tranh cử lần này cho đảng Dân Chủ, những đám đông tình nguyện viên tại các trường phổ thông, hoặc đã tiếp xúc với các tranh cử viên dọc các con phố đang trên đường về nhà, thì các bạn sẽ khám phá ra những điều thú vị cho riêng mình.
Các bạn có thể sẽ bắt gặp được sự nhiệt thành của một người tổ chức tranh cử đang trên bước đường trở thành sinh viên bậc đại học, và muốn cống hiến sức mình để mỗi học sinh như chàng trai ấy đều có cơ hội được vào đại học. Bạn sẽ bắt gặp sự tự hào không che dấu trong giọng nói của một tình nguyện viên, người sẽ gõ cửa từng nhà một, và thể hiện cảm xúc hạnh phúc trào dâng khi người em trai của cô ấy, rốt cuộc đã có lại việc làm khi một nghiệp xưởng ôtô vừa mở một chi nhánh mới.
Bạn sẽ cảm nhận được lòng ái quốc đầy thiết tha của những tình nguyện viên là các quân nhân, những người đã túc trực suốt đêm bên các quầy điện thoại, nhằm đảm bảo rằn, những ai đã từng chiến đấu vì tổ quốc của chúng ta, sẽ không phải một lần nữa gác súng và vất vả kiếm lấy một việc làm, hay một mái nhà che mưa che nắng khi quay về nơi sinh nhau cắt rốn này. Đó chính là mục tiêu cho cuộc vận động tranh cử lần này. Đó chính là ý nghĩa thật sự mà nền chính trị hướng đến. Đó chính là mục tiêu không ngơi nghỉ đối với bất kỳ ai trong kỳ bầu cử. Đó không phải là những điều nhỏ nhoi, mà trái lại, đó là những chính kiến vĩ đại. Chính kiến đó cực kỳ quan trọng.
Nền dân chủ được thiết lập tại một quốc gia với lịch sử hình thành hơn 300 trăm năm có thể đôi lúc ồn ào, đôi lúc lẫn lộ, và đôi lúc phức tạp. Nhưng chúng ta đều có quyền thể hiện rõ ý kiến của mình. Mỗi người trong chúng ta đều giữ chặt một niềm tin mãnh liệt. Và mỗi khi đất nước chúng ta lâm vào khó khăn, khi chúng ta phải đưa ra quyết định đối với vận mệnh nước nhà, việc tạo nên những tiếng nói đối lập và truyền lửa cho niềm đam mê mãnh liệt luôn là điều cần thiết. Điều đó sẽ mãi không hề thay đổi sau tối nay, và cũng không nên thay đổi điều ấy. Chính những tranh luận mà chúng ta đối mặt, đã thể hiện một thiết chế tự do mà chúng ta đang duy trì. Chúng ta cũng không được phép quên đi rằng khi chúng ta đang ở đây, thì nhiều người ở các quốc gia xa xôi khác, ngày qua ngày, đang mạo hiểm mạng sống của riêng họ nhằm chỉ mong thể hiện được chính kiến của mình đối với các vấn đề đang xảy ra, có được cơ hội như chúng ta đang có nhằm quyết định cuộc bầu cử cho quốc gia nước họ, cho tương lai của chính nước họ.
Nhưng bất chấp sự khác biệt đang tồn tại, hầu hết chúng ta và các bằng hữu thân giao đều luôn tin tưởng vào tương lai của Hoa Kỳ. Chúng ta muốn con cái chúng ta lớn lên ở một quốc gia mà nơi đó chúng có được cơ hội cắp sách đến những ngôi trường có chất lượng giáo dục tốt nhất, được giảng dạy bởi những giảng viên tài năng nhất. Quốc gia ấy phải ở vị thế đứng đầu thế giới về công nghệ, về phát kiến và sự đổi mới, kèm theo đó là cơ hội về việc làm cũng như tiến hành hoạt động kinh doanh hiệu quả.
Chúng ta muốn rằng con cháu của chúng ta, sinh sống ở Hoa Kỳ, sinh sống ở một quốc gia mà không phải đầu tắt mặt tối vì các khoản nợ, vì tính không công bằng, vì sự đe dọa bởi các nền năng lượng tạo nên sự nóng lên toàn cầu. Chúng ta muốn an cư lạc nghiệp tại một quốc gia thật sự an toàn, và quốc gia đó phải nhận được sự tôn trọng, cũng như sự ngưỡng mộ đến từ mọi nơi khác trên thế giới, một quốc gia được bảo vệ bởi một nền quân sự vững chãi nhất trên hành tinh này, với những quân sự gia hàng đầu thế giới. Nhưng đồng thời, quốc gia đó cũng phải có được vị thế tự tin mỗi khi bước qua thời khắc sinh tử cho mỗi cuộc chiến, có được khả năng tạo dựng bầu trời hòa bình với lời hứa duy trì vẹn mãi nền độc lập – tự do, cũng như phẩm hạnh vốn có của mỗi sinh linh trên quả đất này.
Chúng ta tin tưởng vào sự hào hiệp mà ông cha chúng ta đã có, tin tưởng vào một nước Mỹ đầy lòng trắc ẩn, tin tưởng vào một nước Mỹ đầy tính nhẫn nại, luôn chào đón anh em bạn bè từ khắp nơi đến Mỹ Quốc nhằm tiếp nhận nền giáo dục tiên tiến và chia vui cùng ly rượu của bằng hữu dưới lá cờ đất nước chúng ta. Chúng ta hãy san sẻ lòng tin của mình đến với những cậu bé trai nhỏ tuổi, đang sinh sống tại bờ nam thuộc Chicago, những sinh linh đang chịu cảnh đầu đường xó chợ vì thảm kịch suy thoái. Chúng ta cũng hãy san sẻ lòng tin của mình đến với những đứa bé khác tại Bắc Carolina, những đứa bé đang ấp ủ khát khao trở thành một bác sĩ hay một nhà khoa học, một kỹ sư hoặc một vị giám đốc doanh nghiệp, một nhà ngoại giao hoặc thậm chí là cả một vị tổng thống. Đó chính là điều mà chúng ta đang hy vọng. Đó chính là tầm nhìn mà chúng ta đang sẻ chia. Đó chính là mục tiêu cần thiết nhằm tiến lên phía trước. Đó là lời vẫy gọi từ tương lai.
Ngay bây giờ, có lẽ đôi lúc, chúng ta trở nên bất đồng, trở nên giận dữ về bằng cách nào có thể đạt đến những điều đó. Và cũng như cách đây 2 thế kỷ, những tiến bộ mà ngày nay chúng ta đạt được là những minh chứng mang giá trị biểu đạt cao nhất. Chúng ta đạt được vị thế như ngày nay không phải bằng sự bộ hành trên một con đường thẳng tắp. Con đường bộ hành ấy cũng chẳng phải êm ái.Con đường ấy cũng chẳng trải thảm đảo đón chào. Tự bản thân con đường đó là minh chứng cho niềm hy vọng và giấc mơ vượt qua những mối bè bộn cùng sự cần cù trong việc kiến tạo nên lòng nhất trí, đẩy lùi khó khăn và tiến lên phía trước. Đó là những giá trị mà muôn đời chúng ta cần duy trì.
Nền kinh tế đang dần hồi phục. Một thập kỷ của chiến tranh đã khép lại. Cuộc chạy đua vào chiếc ghế tổng thống cũng đã kết thúc. Và bất kể lá phiều bầu chọn mà tôi đã có được từ các bạn, những gì mà tôi tâm tư mà tôi đã được trải lòng, cũng do chính các bạn đã làm nên điều kỳ diệu này khi cho tôi cơ hội quay trở lại. Với những câu chuyện về cuộc tranh đấu không ngừng nghĩ của các bạn trong cuộc sống, tôi quay lại Nhà Trắng với niềm nhiệt huyết và quyết tâm cao độ hơn bao giờ hết đối với tương lai đang chờ đón chúng ta.
Tối nay, lá phiếu các bạn bầu chọn không đơn thuần quyết định nền chính trị của Hoa Kỳ, mà các bạn đã có những quyết đoán cho chính sự lá phiếu của mình. Các bạn muốn lá phiếu của mình cải thiện công ăn việc làm hiện tại. Và trong những tuần và tháng sắp tới, tôi sẽ tiến hành hội đàm với các nhà lãnh đạo ở cả hai đảng, nhằm vạch ra những thử thách mà chúng ta đang đối mặt nhằm tìm ra đối sách thích hợp để giải quyết vấn đề. Đồng thời, chúng ta cũng sẽ cố gắng giảm thâm hụt ngân sách. Đổi mới lại hệ thống thuế khóa. Chỉnh sửa hệ thống nhập cư hiện tại. Giảm bớt sự lệ thuộc vào các nguồn dầu mỏ đến từ bên ngoài. Chúng ta vẫn còn nhiều việc phải làm trước mắt.
Tuy nhiên, điều này không hề có nghĩa rằng vai trò của các bạn đã chấm dứt. Vai trò đối với mỗi người công dân trong chế độ dân chủ hiện hành không hề chỉ gói gọn trong lá phiếu của họ. Hoa Kỳ chưa bao giờ được biết đến với tên gọi của quốc gia gói gọn xung quanh một cá nhân duy nhất.Hoa Kỳ được gọi tên trên toàn cầu bởi đây là quốc gia có được sự hợp lực đến từ tất cả mọi con người trong mọi tầng lớp xã hội, dẫu cho tiếng nói giữa chúng ta vẫn đôi lúc có chút khác biệt, nhưng tất cả nhằm hướng tới sự vững bền của một thể chế. Đó là những nguyên tắc mà từ ban đầu chúng ta đã thiết lập nên.Đất nước này được biết đến với sự giàu có nhất hơn bất kỳ quốc gia nào khác, nhưng sự giàu có đó không tạo nên cho chúng ta sự hưng thịnh. Đất nước này được biết đến với một nền quân sự mạnh mẽ nhất trong lịch sự, nhưng sự mạnh mẽ đó không tạo nên cho chúng ta sự vững bền cần thiết.
Đất nước này được biết đến với nền học vấn, văn hóa có sức lan tỏa trên hầu hết toàn cầu, nhưng tính lan tỏa đó vẫn chưa đủ sức tạo nên lực hút cần thiết đối với tất cả mọi người. Điều tạo nên một Hoa Kỳ với nhiều khác biệt hơn hết thảy đó chính là sự đa dạng của màu da đến từ khắp nơi trên địa cầu này. Lòng tin thiết yếu tạo nên vận mệnh cho chính quốc gia chúng ta chính là việc đong đều các nghĩa vụ từ thế hệ này sang thế hệ khác. Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 760×680. Nền tự do hiện tại của đất nước chúng ta vốn được hoán đổi bởi các bậc cha ông đã chiến đấu và ngã xuống vì họ đã đứng lên gánh lấy trách nhiệm mà họ nắm giữ, quyền lợi mà họ xứng đáng được trao. Thành tố tạo nên sức vĩ đại đó bao gồm lòng yêu thương, sự nhân đạo, nghĩa vụ đối với tổ quốc cũng như lòng yêu nước cháy bỏng trong mỗi con tim mà bất cứ người con của đất nước này đều nắm giữ.
Đó chính là các thành tố tạo nên sự vĩ đại của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ!
Niềm hy vọng được thắp lên trong tôi bởi tinh thần năng nổ lao động tại chính Hoa Kỳ. Tôi đã chứng kiến nhiều hộ kinh doanh gia đình đã bớt đi lợi nhuận của họ, hơn là sa thải các nhân công của mình, và những người nhân công này họ luôn sẵn lòng san sẻ cùng những đồng nghiệp khác hơn là bị động và nhìn người khác mất đi việc làm. Tôi đã chứng kiến nhiều binh sĩ vẫn đăng ký nhập ngũ bất chấp thân thể họ không toàn vẹn vì chiến tranh, và ngay trong đội đặc nhiệm SEAL, những con người vượt qua hiểm nguy bởi họ biết một sự thật giản đơn rằng, đồng đội của họ sẽ sẵn sàng lăng xả bảo vệ họ trước mọi đe dọa nào.
Tôi đã chứng kiến ngay tại bờ biển ở New Jersey và New York, nơi những nhà lãnh đạo, dù ở các đảng phái khác biệt, đã tạm cất đi tiếng nói bất đồng, chung tay cùng cộng đồng khắc phục những hậu quả nặng nề mà cơn bão Sandy vừa gây ra. Và một kỷ niệm mãi mãi ghi chặt vào con tim tôi cùng một câu chuyện đầy xúc động tại Mentor, bang Ohio, khi một người cha với đứa bé gái 8 tuổi đang vật lộn cùng cả gia sản mà gia đình sở hữu cho chứng bệnh bạch cầu quái ác, đã không nhận được sự hỗ trợ từ chương trình cải cách y tế toàn quốc chỉ cách đó vài tháng do một công ty bảo hiểm tư nhân đã từ chối chi trả viện phí cho họ.
Tôi đã có được cơ hội trò chuyện cùng người cha kiên cường ấy, nhưng thật sự nể phục cô bé kia. Khi câu chuyện của người cha đáng kính trên được chia sẻ, thính giả vốn cũng là bậc làm cha làm mẹ, mắt họ trở nên nhòa đi, vì sao thế? Vì số phận của cô bé đó có thể đã được nhận được nhiều sự trợ giúp hơn nữa từ cộng đồng. Và tôi biết rằng, mọi người Mỹ đích thực đều mong muốn tương lai tốt nhất cho con cái của chính họ. Đó là nền tảng cấu thành nên tất cả chúng ta. Đó là đất nước mà tôi có thể tự hào ở vị thế lãnh đạo.
Và tối nay, bất chấp mọi khó khăn giàn chăng trên bầu trời mang tên cuộc sống, bất chấp mọi điều khác biệt tại Washington, tôi cảm thấy tràn trề hi vọng hơn bao giờ hết đối với tương lai đang chờ đón chúng ta. Niềm hy vọng chất chứa mà cho đến tận bây giờ tôi vẫn không ngừng tự hào. Và tôi kêu gọi mọi người hãy cùng nhau san sẻ niềm hy vọng ấy. Tôi không hề nói đến sự mù quáng trước lòng tin vào một tương lai hão vọng, vì hão vọng ấy có thể là những viên đá tảng bất chợt xuất hiện trên con đường mà chúng ta đang tiến bước. Tôi cũng không hề nói đến chủ nghĩa hão huyền với những lời ước nguyện huyễn hoặc.
Tôi chỉ muốn tỏ rõ niềm tin của chính mình vào điều mờ ảo do sự bướng bỉnh, không chịu chấp nhận niềm hy vọng, vốn luôn tồn tại trong chính chúng ta gây nên, chúng cản bước chúng ta, chúng làm chúng ta bớt đi sự nhiệt huyết nhằm vươn cao hơn, làm việc nhiệt thành hơn, và chiến đấu những trở ngại bất chấp đó là gì đi nữa. Hỡi Hoa Kỳ, tôi tin tưởng rằng, chúng ta có thể tiếp tục dựng xây tương lai trên chính điều vững bền mà ta vừa thiết lập, tiếp tục chiến đấu với nạn thất nghiệp, tìm kiếm cơ hội mới trong cuộc sống, và bảo đảm hơn đối với tầng lớp trung lưu. Tôi tin tưởng rằng chúng ta hoàn toàn có thể duy trì lời hứa mà những vị cha ông chúng ta đã vạch ra cho nước Mỹ, lời hứa về ý chí sắt đá không đầu hàng khi gặp khó khăn, không phân biệt bạn là ai hoặc nơi bạn đến, điều bạn yêu mến và quý trọng.
Không quan trọng nước da anh sáng màu hay màu da tôi sẫm nắng.
Không quan trọng tôi đến từ Châu Á, bạn đến từ Châu Phi, anh đến từ Châu Mỹ, chị đến từ Châu Úc hay Châu Âu.
Không quan trọng xuất thân giàu có hay hèn mọn. Không quan trọng thân thể vẹn toàn hay khuyết tật vốn có.
Không quan trọng giới tính mà mỗi người nắm giữ. Đúng vậy, tất cả đều không hề quan trọng, bởi tại nơi đây, tại Hoa Kỳ, bất kỳ ai cũng có thể đạt được ước vọng cho riêng mình.
Nền chính trị khác biệt không hề tạo nên sự chia rẽ giữa chúng ta trong việc định hình nên tương lai. Chúng ta cũng không phải là những người bên ngoài mang dáng dấp của kẻ đạo mạo, mang nặng tính hoài nghi phi lý. Sự khác biệt về chính kiến cũng như sự khác biệt của mỗi cá nhân riêng lẽ không hề tạo nên tính vĩ đại, mà sự vĩ đai ấy đến từ sự tổng hợp trong tổng thể hài hòa của một cộng đồng mang tên Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Mãi mãi và mãi mãi về sau, tôi, các bạn, tất cả chúng ta sẽ vẫn luôn được lịch sử thế giới biết đến với tên gọi HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ.
Chúng ta sẽ cùng nhau, tay nắm tay, cũng như dưới sự ban phúc từ Đức Chúa, chuyến hành trình mà chúng ta đang thực hiện sẽ tiếp tục tiến bước về phía trước. Chuyến hành trình này sẽ là minh chứng trước toàn thể nhân loại về điều đã tạo nên một trong những quốc gia vĩ đại nhất từng hiện diện trong vũ trụ này.
Hỡi Hoa Kỳ, tôi xin cảm ơn tất cả các bạn.
Cầu chúa, xin ngài hãy ban phước lành cho tất cả chúng con.
Cầu chúa, xin ngài hãy mở rộng vòng tay, ban phước cho HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ.
Leave a Reply