Đầu bếp gốc Việt làm giàu ở Mỹ nhờ món ăn Việt
Cấu trúc cuốn sách của Phan không sắp xếp theo món ăn mà theo kỹ thuật nấu. Anh cho rằng mọi người chỉ thường mua sách để biết một công thức nấu ăn mà không hiểu được những quy tắc cơ bản và cách kết hợp các nguyên liệu. “Nếu bạn học cách chiên, xào, om, nướng, cách kiểm soát ngọn lửa, bạn có thể làm bất cứ điều gì”, San Joe Mercury News dẫn lời anh. “Về cơ bản cuốn sách tương tự những gì chúng tôi đang làm ở Slanted Door, quảng bá ẩm thực Việt với những nguyên liệu địa phương”, anh nói.
Sinh ra ở Đà Lạt, Phan cùng cha mẹ và anh em rời Việt Nam đến đảo Guam năm lên 13 tuổi. Mẹ anh khi đó đang làm hai công việc một lúc và anh chịu trách nhiệm nấu ăn cho cả gia đình. Họ trải qua hai năm ở đó trước khi đến San Francisco định cư năm 1977. Anh bắt đầu đi làm ở nhà hàng khi đang học cấp ba. Mỗi tuần Phan làm việc 3 buổi tối, cho đến tận hai giờ sáng và nấu bữa ăn 6 món cho 5 người bạn trong phòng ký túc xá. “Mọi người nghĩ tôi bị dở hơi”, anh kể.
Vào năm thứ ba đại học, Phan tham gia một cuộc biểu tình về học phí và buộc phải nghỉ học. Anh trải qua nhiều công việc nhưng không thành công và quyết định đi du lịch một thời gian. Tuy nhiên, trong tâm trí anh, ước mơ về một nhà hàng vẫn luôn day dứt. Bước ngoặt của cuộc đời Phan là khi anh đến châu Á năm 1994 và quyết định rằng “mình phải làm việc cho chính mình”. Thế rồi nhà hàng Việt Nam Slanted Door ra đời một năm sau đó. Đây là nhà hàng Việt Nam đầu tiên chuyên phục vụ các món ăn Việt chất lượng cao trong vùng, với các nguyên liệu địa phương tươi ngon nhập trực tiếp từ trang trại.
“Thừa thắng xông lên” sau Slanted Door, ông chủ Phan phát triển một “đế chế nhà hàng” nhỏ ở vùng vịnh San Francisco với những nhà hàng như Heaven’s Dog, Academy Cafe hay Wo Hing General Store. Năm 2004, anh giành giải Đầu bếp Giỏi nhất của Quỹ James Beard, giải thưởng được xem là “Oscars của Ẩm thực” Mỹ.
Phan cho biết bí quyết để nấu ngon là trước hết phải học cách ăn. “Khi bạn thưởng thức nhiều món ăn ngon, bạn bắt đầu xây dựng cho mình vốn từ vựng về hương vị. Bạn hình dung ra hình ảnh món ăn và cách để làm chúng”, anh nói. “Đừng chỉ đến và nói với tôi rằng thức ăn rất tuyệt. Tôi nói thế với tụi trẻ con nhiều rồi. Mục tiêu của tôi là thực sự khiến mọi người nghiện thức ăn ngon. Có nhiều thứ gây nghiện, như ma túy, nhưng tôi nghĩ nghiện thức ăn thì tốt hơn, vì chúng ta tìm thấy niềm vui trong đó”.
Anh Ngọc
Leave a Reply