Bút kí: Nhật kí New York
2/1/2013, New York một ngày mùa đông nắng vàng rực rỡ….
Nếu không phải vì cái lạnh âm độ C, nhìn bầu trời xanh ngắt không một gợn mây kia, mình sẽ dễ nhầm tưởng hôm nay là một ngày hè tuyệt hảo. Sinh viên bên Mỹ đang nghỉ đông, bạn bè mình ở các bang khác đang kéo nhau đến New York chơi đón năm mới. Giao thừa cách đây hai hôm các bạn mình xếp hàng ở Quảng trường Thời đại đếm ngược đồng hồ đón giao thừa trong đêm lạnh buốt. Trước mình ở Việt Nam xem ti vi thấy quả cầu pha lê hạ xuống lúc chuyển giao năm mới thấy hay thế, lạ thế, mà mình không biết rằng ở Times Square khi ấy có đến cả triệu người chen chúc xếp hàng chờ cả mười tiếng đồng hồ chỉ để trải nghiệm mười giây đếm ngược lúc giao thừa.
Khi mới đến New York mình muốn lao ngay ra để xem Times Square “thời đại” thế nào, hoành tráng ra sao. Lúc bạn mình dẫn mình đến đây, mình ngoảnh trước ngó sau hỏi: “Đâu đâu, Times Square ở chỗ nào? Có thấy cái Square nào đâu? Mày chỉ ngay cho tao cái!” Bạn bảo, đấy đang đứng ở Times Square đấy còn gì nữa. Ôi trời, lẽ ra phải đặt lại tên nó là Tiny Square mới phải chứ. To còn chưa bằng cái sân trường chứ nói gì đến quảng trường. Hoá ra Times Square là tên gọi của khu vực tập trung khoảng chục dãy phố trung tâm của New York với rất nhiều toà nhà chọc trời chứ không phải một khu vực thoáng đãng rộng thênh thang như nhiều quảng trường khác.
Lúc mới đến New York mình chẳng thích Times Square vì nơi này đậm chất thương mại, chỉ toàn video clip Justin Bieber, Taylor Swift lải nhải (hai đứa này mình chúa ghét), bảng hiệu quảng cáo bia, kẹo sô cô la, xe hơi, đồ lót, cái gì cũng có. Mình thấy thật tầm thường và nhạt nhẽo, thấy tràn trề thất vọng về New York và thắc mắc mãi vì sao khách du lịch ai cũng phát cuồng vì Times Square vậy. Mình cứ tưởng mình mới ở quê sang thì phải choáng ngợp, thế mà lại thất vọng mới ngược đời chứ!!! Nhưng rồi dần dần đây lại là nơi mình hay đến nhất, cứ cuối tuần là lại mua sắm hoặc đi lang thang ở đây. Cứ lúc nào buồn rũ rượi mà đặt chân đến Times Square là như bị tẩy não, quên sạch mình buồn cái gì.
Mình nhận ra không khí đường phố nơi đây chính là thứ làm cho Times Square đặc biệt. Mình thích hoà vào dòng người ùa xuống đường mỗi lần đèn xanh cho người đi bộ sáng lên, lúc nào cũng đông vui tấp nập với đủ thứ tiếng trên đường phố. Và ban đêm thì đây thực sự là thành phố không bao giờ ngủ. Mình thích những cửa hiệu đẹp lung linh mở cửa suốt đêm. Mình thích ngồi uống cà phê nhìn trai xinh gái đẹp Âu Á Phi đủ cả, ăn mặc sành điệu cười nói rộn ràng trên đường phố sáng rực đèn. Mình thích nhìn những đứa trẻ đẹp như thiên thần theo bố mẹ đi du lịch, vừa nằm xe đẩy vừa gặm nhấm mấy thứ đồ ăn đường phố. Thấy ai cũng hồ hởi làm mình cũng hí hửng theo.
Hiên nhà |
Mình thích New York ở sự đa dạng cả về địa lí lẫn văn hoá. New York có năm quận: Manhattan (trung tâm), Brooklyn (một phần của quận này tập trung rất nhiều nghệ sĩ đến ở), Queens, Staten Island ( nơi có tượng Nữ thần Tự do. Đây là nơi ảnh hưởng nặng nề sau trận bão Sandy và hiện tại khách du lịch không đến tận nơi xem tượng Nữ thần được nữa. Mọi người chỉ đi phà lòng vòng quanh đảo và chụp ảnh từ xa.), và quận cuối cùng là The Bronx, nơi tập trung rất nhiều người Mỹ gốc Phi và nổi tiếng về tệ nạn côn đồ. Khi mình mới đến ai cũng bảo phải tránh xa khu Bronx này ra, nhưng sau mới biết nơi này rất rộng và không phải chỗ nào cũng có oánh lộn.
Sau một thời gian ở gần trường, do đăng kí muộn không vào được kí túc, mình được chị bạn giới thiệu đến thuê nhà ở khu Bronx. Vừa chân ướt chân ráo đến nơi, lại nghe mọi người cảnh báo về khu Bronx trước đó, nghe chị ấy nói đến Bronx ở mà mình run rẩy, chỉ sợ đi học về muộn bị côn đồ bắn chết =)) Khi ấy mình là mình rất sợ súng siếc các thể loại, căn bản hôm đầu tiên vừa đặt chân xuống sân bay đã nghe ở New York sáng hôm ấy có vụ bắn nhau ở Empire State Building làm cả chục người chết. Thế nên mình có ấn tượng rất xấu… Nhưng cuối cùng vẫn dọn đến ở vì mới đến nên lười đi tìm nhà, với cả thấy chị bạn đã ở trước đó rồi nên cũng yên tâm.
Thế là mình chuyển đến nhà mới, một khu phố xinh xắn của người Ý. Đường phố nơi đây toàn một dãy những ngôi nhà hai tầng xây bằng gạch đỏ, hàng rào gỗ trắng nhỏ xinh và những bụi hoa nở rộ. Sân nhà nào cũng có xích đu hoặc bộ bàn ghế gỗ trắng xinh xinh với mảnh vườn nhỏ xanh mướt, ban công treo đầy giỏ hoa rực rỡ. Mình đến nơi đây vào một chiều đầu thu rực nắng, cảm giác như lạc vào thế giới khác chứ không phải là New York đầy nhà chọc trời xám xịt nữa.
Leave a Reply